Ngay lúc này không cần phải nán lại thêm nữa.
“Xán ...”
Trần Tự còn chưa kịp hô lên tiếng, người trong lòng anh nãy giờ đã nhanh chóng chạy thoát đi, lại suy nghĩ, có khả năng bụi cỏ phía trước cũng có rắn với sâu ở đó, liền quay đầu nhìn anh.
“Được, chúng ta cùng nhau quay về.”
Con lươn kia sau nhiều lần giãy dụa lại quay về với ao cá, Trần Tự cầm hai chiếc cần câu rồi thở dài, đồng thời không quên nhiệm vụ của chính mình, đi ở đằng trước Quý Xán Xán, dùng cần câu lia bụi cỏ ở hai bên để đuổi rắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây