Trong lòng Quý Xán Xán nhẹ nhõm hẳn, có hơi ngượng ngùng vì đã làm phiền bà ấy. Lúc trước khi cô cứu Dương Dịch chẳng qua là chuyện nhỏ không tốn sức gì, nhưng người nhà họ Dương vẫn luôn nhớ kỹ. Tuy rằng không hay gặp mặt nhiều lắm, nhưng mẹ Dương biết hai người họ chơi cùng nhau, thường xuyên bảo Dương Dịch mang đồ qua cho cô.
Trở lại phòng truyền dịch, mẹ Dương nhớ tới cái gì, liền giới thiệu với người phụ nữ đi cùng: “Thục Nghi, đây là cô gái nhỏ lúc ấy đã cứu Dương Dịch, còn đây là chị gái của dì, cháu cũng gọi là dì cũng được.”
Rất nhanh Quý Xán Xán nhớ tới người phụ nữ trung niên có gương mặt tinh xảo trước mặt là mẹ đẻ của Trần Tự, Trần Thục Nghi.
Trần Thục Nghi hơi kinh ngạc, sau đó thu hồi lại vẻ lãnh đạm ban đầu, ôn hòa nói: “Thật là một cô gái tốt, lớn lên cũng rất xinh đẹp.”
“Dì Trần quá khen.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây