Gương mặt Quý Xán Xán vẫn chưa trở lại bình thường, cố tình thong dong tự tại gắp hết đậu bắp, cô thích ăn đậu bắp.
Quý Chí Đào đưa đồ ăn tới, vừa lúc nhìn thấy thần sắc cô sung sướng ăn đậu bắp, khay cầm trên tay khẽ run run, thiếu chút nữa làm cho nước canh trong mâm bắn ra ngoài, cậu ấy lấy lại tinh thần mà bỏ mâm đồ ăn xuống, không dám suy nghĩ nhiều liền quay trở lại sau bếp.
Đỗ Quân Lan vừa mới lấy đồ ăn từ trong nồi ra, thấy cậu ấy mất hồn mất vía, vẫy vẫy tay không ngừng: “Tiểu Đào, em làm sao vậy?”
Quý Chí Đào coi cô ấy vừa là ân nhân vừa là chị gái, cơ bản không dối gạt chuyện gì, nhỏ giọng nói: “Em nhìn thấy chị gái của em.”
“Ở đâu? Nếu em muốn đi chào hỏi thì cứ để việc của mình cho Tiểu Tứ làm, ít khách nên cậu ấy có thể ứng phó được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây