Trần Tự thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Dương Dịch cùng với anh em nhà họ Tưởng không hề cảm giác được, chẳng qua đều cảm thấy tình trạng hiện tại có đến tiệm cơm Kim Lan thì ăn cũng không thấy ngon miệng. Huống chi cả nửa ngày rồi bọn họ đều mất thời gian ở bệnh viện rồi ở tiệm lẩu, Dương Dịch dứt khoát đề nghị đi đến nhà Trần Tự.
“Chúng ta đã lâu không tụ tập với nhau rồi, em muốn Xán Xán làm chút đồ ăn ngon cho em! Giáo sư Trần, anh không được đau lòng cho cô ấy đâu. Xán Xán, cậu sẽ không ghét bỏ tớ chứ?”
Quý Xán Xán thuận miệng trả lời: “Không hề, tuy nhiên giáo sư Trần có chịu cho cậu ăn hay không thì tớ không biết.”
Không khí chìm vào im lặng trong vài giây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây