“... Ừ.”
Trần Tự cho cái đáp án phải nói là rất súc tích.
Tưởng Lễ thích thú hẳn lên: “Ai nha, thật đúng là…”
Bỗng nhiên anh ấy nghĩ đến cái gì đó, nhíu mày lẩm bẩm: “Anh đột nhiên lại muốn kết hôn sớm như vậy, cộng thêm cả Tưởng Hướng nữa, vậy thì chẳng phải mẹ em mỗi ngày đều sẽ thúc giục em hay sao? Em bỗng dưng lại bị lạc quẻ thế à?”
Trần Tự nhịn cười: “Không phải còn có Nhất Đóa nhớ thương cậu sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây