Trương Hổ bực tức, càng tức giận nghiền xuống: “Đó là một học sinh trung học bình thường à? Cô ta đánh hai mươi mấy người bọn này như đang chơi đùa! Mày nhìn đám đàn em gãy tay, gãy chân còn gãy cả xương sườn của tao đi, mày nói xem tao phải nhìn cảnh tượng này thế nào?
Trương Hổ vừa rống lên đầy giận dữ vừa đưa tay phải ra, Chu Càn Khôn vô cùng thông minh đặt một cây gậy sắt vào tay Trương Hổ. Trương Hổ hung hăng đập xuống: “Nói, rốt cuộc ai bảo mày tới đây gài bẫy tao? Ngay cả bố mày mà cũng dám đùa giỡn, không phải mày chán sống rồi chứ?
Triệu Đại Tráng bị đánh tới mức cả người rúc lại một chỗ, đau tới mức ngay cả sức kêu đau cũng không có. Trước khi hôn mê, ông ta nghe thấy lời chất vấn của Trương Hổ, thất thần nhìn ráng chiều trên trời: “Sao câu này lại quen tai như thế?
Trương Hổ thở hắt một hơi sau khi đánh Triệu Đại Tráng ngất xỉu, gã ta chống cây gậy sắt đưa mắt nhìn xung quanh. Hai mươi người tới, ai ai cũng chật vật, phần lớn người đều đau đớn nằm trên đất suýt xoa, mấy người còn lại cũng bầm tím đầy người.
Người duy nhất không bị đòn chính là tên Chu Càn Khôn đi qua đi lại báo tin kia. Sau mỗi một lần đưa người đến đây, anh ta cũng vô cùng tự giác đi xuống dưới góc tường ngồi, chờ Tiền Giai Ninh đánh xong lại tích cực chạy tới báo tin. Có lẽ bởi vì thấy anh ta rất biết điều, Tiền Giai Ninh cũng không đánh anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây