Lúc trước Tiền Giai Ninh đều tự mình đi chợ mua đồ ăn, lựa chọn kỹ lưỡng nguyên liệu nấu ăn thích hợp. Sau lại do theo lượng đồ ăn cần mua tăng lên, cô dứt khoát tìm mấy người bán hàng rong bình thường làm ăn thành thật nhất, bán những đồ ăn tươi ngon nhất rồi nói những thứ mình cần nói cho bọn họ biết trước một ngày, sáng sớm hôm sau bọn họ đều đưa tới cửa.
Đồ ăn đưa tới cửa, Tiền Giai Ninh đều phải kiểm tra từng món một, nếu có một chút đồ không tươi chẳng những đồ vật bị trả về mà sau này cũng không mua đồ của nhà bọn họ nữa. Những người bán hàng rong từng giao tiếp với Tiền Giai Ninh đều biết nguyên liệu nấu ăn Tiền Giai Ninh dùng vô cùng kén chọn, bởi vậy không ai dám lừa gạt cô, đều mang những thứ tốt nhất mình có đưa tới cho cô.
Buổi chiều sau khi tan học, Tiền Giai Ninh lấy thực đơn của khách đặt bữa tối ra để đối chiếu với nguyên liệu nấu ăn, lúc cô cầm lấy tờ thực đơn cuối cùng, nhìn thấy chữ chi chít trên đó thì hơi sửng sốt.
Trên thực đơn này đều là thức ăn của tỉnh Vân Nam, ở thời điểm hiện tại giao thông qua lại cũng không tính là năm phát triển, thậm chí người dân ở Tri Thành cũng chưa từng nghe thấy những món ăn này.
Có điều, nếu chỉ là như vậy cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao ở Tri Thành cũng có không ít người từ nơi khác chuyển đến, có lẽ người đặt hàng cũng trùng hợp là người ở tỉnh Vân Nam.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây