Tiền Giai Ninh sắp xếp lại tiền rồi lấy bao da buộc lại bỏ vào cặp sách, nhìn bồn nước đầy bát đũa trong phòng bếp, Tiền Giai Ninh bắt đầu tính kế Tụ Bảo Bồn: “Tiểu Bồn à, thần tiên các cậu có bị thời không hạn chế không thế? Ví dụ như lúc trước Thực lão dạy tôi học có thể cầm điện thoại chơi trò chơi trên mạng á, có phải cậu cũng biết rất nhiều món đồ của tương lai không.
“Đúng vậy! Tụ Bảo Bồn biến thành em bé nằm thảnh thơi trong tiềm thức của Tiền Giai Ninh, cái chân bụ bẫm khẽ nâng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào heo Peppa đang chiếu trên Ipad, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng cười khanh khách.
Tiền Giai Ninh nghe tiếng phát ra từ Ipad, càng cười xán lạn hơn: “Tụ Bảo Bồn à, cậu có đọc tiểu thuyết bao giờ chưa? Tụ Bảo Bồn ngơ ngác quay đầu nhìn Tiền Giai Ninh trong tiềm thức “Chưa từng, cô đọc rồi à?
Suýt chút nữa nụ cười của Tiền Giai Ninh không kiềm chế được, cô hít sâu một hơi bình tĩnh lại: “Kiếp trước tôi kiếm tiền còn không kịp ấy chứ lấy đâu ra thời gian đọc tiểu thuyết, nhưng tôi nghe mấy đồng nghiệp trẻ tuổi nói có truyện hệ thống đang rất phổ biến.
“Truyện hệ thống… Đôi mắt to tròn của Tụ Bảo Bồn đầy nghi ngờ, căng thẳng bịt kín túi áo yếm: “Có phải cô định lừa tiền tôi không hả?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây