Nếu là lời của người bên cạnh ông cụ Đổng đều thích cãi đôi câu, chỉ có lời của Tiền Giai Ninh thì ông cụ vui vẻ nghe theo, ngoan ngoãn ngồi lên trên ghế, đặt tay lên trên bàn.
Tiền Giai Ninh đang bắt mạch cho ông cụ Đổng, Đổng Bá Thành nghe được tin, vội từ phòng sách phía sau tới, trong tay xách một đống tài liệu điều tra. Tiền Giai Ninh gật đầu với Đổng Bá Thành, cười nói: “Khối u của ông cụ đã mất một cái rồi, tôi đoán chừng thêm nửa năm nữa là có thể khỏi hẳn.
“Giai Ninh, cô thần quá rồi, thứ người ta phải dùng máy móc mới có thể nhìn ra, cô sờ cái đã biết. Đổng Bá Thành hưng phấn lấy phim ra cho Tiền Giai Ninh xem: “Trạng thái tinh thần của ông cụ rất tốt, vì vậy vẫn luôn không muốn đến bệnh viện tái khám. Hôm qua tôi khuyên can mãi mới dẫn ông ấy đi được, bác sĩ vừa thấy ông cụ của chúng tôi đều sửng sốt, không dám tin ông cụ của chúng tôi vẫn còn sống, hơn nữa sức khỏe lại tốt lên nhiều như vậy. Đợi chụp phim xong lấy ra xem, năm khối u đã mất một cái, bốn khối u khác đã nhỏ đi một vòng. Thế rồi tất cả các bác sĩ của khoa u bướu đều chạy qua, vây quanh chúng tôi hỏi uống thuốc đặc hiệu gì, có phải mua từ nước ngoài không? Lúc đó tôi đã nói với bọn họ, ngoài thuốc Đông y và ẩm thực dược liệu ra thì không uống gì cả. Bọn họ nghe xong đều sững sờ, còn có mấy người nhà bệnh nhân nghe được, sau đó cũng đều chen tới hỏi tôi, muốn biết là thần y ở đâu khám cho.
Tiền Giai Ninh nhìn Đổng Bá Thành mặt mày hớn hở nói, không khỏi cười cong mắt: “Cảm ơn bác tâng bốc.
“Đây đâu phải tâng bốc, chúng ta có sao nói vậy! Đổng Bá Thành đặt tài liệu sang bên cạnh, mở quạt xếp ra quạt mấy cái: “Có điều tuy tôi không tiết lộ thông tin của cô, nhưng người thật sự có bản lĩnh chắc có thể tra ra được là cô khám cho, dù sao tài xế của nhà tôi ban ngày đến quán của cô lấy ẩm thực dược liệu, điều này chắc không giấu được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây