Đổng Bá Thành vừa vào cửa cũng đã cảm thấy cả người từ trên xuống dưới đều trở nên ấm áp, vô cùng thoải mái. Anh ấy treo áo choàng dài và mũ lên móc áo, nhìn cửa sổ trong suốt ở trong phòng khách, anh ấy khen ngợi: “Những năm này tôi đã đi qua rất nhiều nhà ăn ở trong nước và nước ngoài, nhưng một nhà ăn vẫn luôn có thể giữ được sạch sẽ giống như nhà ăn của cô, thì đây vẫn là lần đầu tiên tôi đến.
Sau khi rót trà xong, Tiền Giai Ninh trợn tròn mắt nói mò: “Con người tôi rất sạch sẽ, không thể nhìn nổi bụi bẩn ở các góc. Tôi quen với việc dọn dẹp như một cách để thư giãn, sau mỗi ngày buôn bán thì tôi vừa để đầu óc trống rỗng, vừa quét dọn vệ sinh, chờ sau khi tôi dọn dẹp sạch ở phía trước cửa hàng thì mọi người sẽ cảm thấy thoải mái.
Đổng Bá Thành khen ngợi gật đầu: “Lao động đúng là một cách thư giãn tốt.
Sau khi khách sáo qua lại, Đổng Bá Thành đặt rương tiền mà mình mang tới lên trên bàn: “Đây là ba mươi bảy vạn, ngoại trừ một năm tiền thuốc ra, thì với số tiền năm ngàn đồng còn dư lại, tôi muốn nhờ cô sắp xếp một số thứ, giống như là thức ăn, mứt kẹo, bánh ngọt mà ông cụ có thể ăn và các loại trái cây và rau có thể dưỡng sinh.
Tiền Giai Ninh thích kiểu khách hàng thẳng thắn và hào phóng này, thậm chí cô cũng không cần chào hàng, người ta đã tùy tiện sắp xếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây