Lại nhìn các vị trí khác, lá lách phình to, trong bụng tích nước, thận cũng có chút tổn thương.
Tiền Giai Ninh lấy bộ chuẩn đoán mạch trong hòm thuốc mang đến ra, cẩn thận bắt mạch cho ông cụ, lúc này mới đứng lên nói với Đổng Bá Thành: “Tình huống của ông cụ khá nghiêm trọng. Gan và phổi có tổng cộng năm khối u, có vẻ như tế bào ung thư đã di căn.
“Cô nhìn ra được sao? Thật là thần y mà! Đổng Bá Thành kích động đến môi cũng run rẩy, lúc trước ông ta cố ý vô tình không nói ra tình hình bệnh tật cụ thể của ông cụ, chỉ nói rất đơn giản là ung thư, thật ra ông ta có ý định muốn thử xem y thuật của cô gái nhỏ này thế nào. Ông ta thật sự không muốn từ bỏ hy vọng cuối cùng, nhưng cùng lúc đó ông ta cũng lo lắng sẽ mời trùng một tên gà mờ về làm lỡ mất cơ hội chữa trị cuối cùng, cho nên mới sử dụng thủ đoạn nhỏ này.
Rõ ràng Tiền Giai Ninh không hề để ý đến ý tưởng của Đổng Bá Thành, đôi mắt của cô có thể nhìn tổng quát rõ ràng hơn, cho nên Đổng Bá Thành có nói rõ tình hình bệnh tật không chả ảnh hưởng gì cả. Cất đồ bắt mạch đi, Tiền Giai Ninh dùng vẻ mặt nghiêm túc mà nói hươu nói vượn: “Nhìn nghe hỏi kết luận có thể nhìn ra được.
“Bác sĩ Tiền, cô nói quá chuẩn! Đổng Bá Thành kích động đến run tay, ông ta nhìn ông cụ trên giường, vội vàng duỗi tay mời Tiền Giai Ninh ra ngoài: “Chúng ta ra phòng khách nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây