Lý Chấn Hải cầm lấy bát canh, nhẹ nhàng múc một muỗng canh bỏ vào trong miệng, khi đầu lưỡi chạm vào nước canh đặc sệt, tất cả các nụ vị giác lập tức mở ra cuốn chặt lấy hương vị tươi ngon ấy, sợ lúc mình không chú ý nó sẽ lặng lẽ chuồn mất.
“Thơm quá! Thật đẹp! Lý Chấn Hải khen nức nở, biểu cảm hưng phấn kích động bộc lộ ra ngoài: “Đời này món tôi thích ăn nhất là Phật nhảy tường, nhưng không ngờ ăn nhiều lần như vậy rồi mà có hương vị ngon nhất lại là do cô nhóc này làm ra, thật hiếm thấy.
Lúc này Vương Thần Thần chỉ hận không thể úp hết cả mặt vào bát, bảo sao ông ngoại lại thích ăn món này đến thế, hoá ra Phật nhảy tường ăn ngon đến thế, cô ấy chưa từng ăn món nào thơm như vậy.
Một bát Phật nhảy tường đầy đã bị Vương Thần Thần ăn sạch sẽ trong chưa đến ba phút, cô ấy vội vàng múc thêm một muỗng đầy, lúc định đổ vào bát lại nhìn thấy bát của Lý Ngự Quân ngồi bên cạnh cũng trống không, cô ấy thuận tay múc cho anh trước.
“Anh, hiếm lắm anh mới được xuất quân một lần, ăn nhiều thêm vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây