Dù tự cho là xuất thân cao quý, nhưng Kim Vĩnh Húc lại không chú trọng vấn đề ăn uống lắm, cửa hàng đắt tiền hay tiệm nhỏ ven đường, ông ấy đều đi cả, nhưng nhất định phải có mùi vị ngon.
Những năm qua Kim Vĩnh Húc đã ăn rất nhiều đồ ngon, ông ấy không chỉ thích ăn còn biết ăn, cũng vô cùng hiểu thức ăn. Chỉ nhìn lớp vỏ sủi cảo kia thôi, ông cụ đã biết lớp vỏ đó rất dai.
Quả nhiên, ông cụ cầm sủi cảo lên cắn một miếng xác nhận suy đoán của mình, da bánh dai ngon, nước thịt tươi mát, nhân bánh thơm nồng. Nhiều năm qua ông ấy đã ăn nhiều đồ ngon, nhưng lần đầu tiên một miếng sủi cảo lại khiến ông ấy xúc động.
Chờ người vây xem từ từ tản đi, ông ấy chắp tay sau lưng bước vào nhà. Đầu tiên, đập vào mắt ông ấy chính là cây cối xanh tốt. Cũng không biết có phải do cây xanh tươi tốt hay không mà Kim Vĩnh Húc cảm thấy căn nhà này mát mẻ thoải mái hơn bên ngoài nhiều.
Ông ấy đang muốn vào trong, chợt vị một tảng đá lớn bày một bên sân hấp dẫn. Ông ấy đi quanh khối đá một vòng, cũng không nhìn ra là đá trừ nơi nào sản xuất, nhưng lại trông có cảm giác xinh đẹp khó nói nên lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây