Tiền Giai Ninh đề nghị ra sân sau nhìn thử, bà cụ bèn lấy một xâu chìa khóa ra, mở một cái cửa sắt nhỏ cạnh nhà chính, để Tiền Giai Ninh tự vào xem.
Thoạt nhìn, sân sau cực kỳ lạc lõng. Bà cụ đã xới một mảnh đất, bây giờ bên trong vẫn còn rải rác mấy bụi cải trắng bị rét. Xuyên qua phần đất trồng hơi lầy lội, Tiền Giai Ninh ra sau nhà quan sát. Vì quanh năm không ai ở nên hai căn nhà phía sau đã xuống cấp cực kỳ nghiêm trọng, khung cửa sổ cũng đã rơi hết nửa, bên trong để ít nông cụ còn bùn đất.
Bà cụ không coi chỗ này ra gì, nhưng đối với Tiền Giai Ninh mà nói, cô lại có phần mừng rỡ. Ban nãy, lúc còn ở sân trước, cô vẫn luôn tính toán nếu xây thành tiệm cơm riêng thì bản thân nên ở như thế nào. Nếu cô ở chái nhà, bất kể là ánh sáng hay những phương diện khác, chúng đều không thoải mái bằng ở nhà chính. Nhưng nếu cô ở lại nhà chính, quán cơm sẽ hơi kỳ quặc, vậy nên cô đã do dự trong phút chốc.
Mà tiểu viện và hai căn nhà đổ nát này trái lại đã giải quyết được phiền muộn của Tiền Giai Ninh. Tuy bây giờ nhà này không cho người ở được, nhưng bất kể là đập đi, hay sửa lại, căn bản thì vấn đề đều không lớn. Trái lại cô mua thì chỗ này sẽ là của cô, muốn xây thế nào cũng không thành vấn đề.
Trên mặt Tiền Giai Ninh nhiều thêm mấy phần mừng rỡ, trong lòng cô nghĩ: Không biết có phải gần đây tiếp xúc với thần tiên nhiều nên bản thân cũng dính thêm mấy phần tiên khí không. Nếu không sao cô lại may mắn như vậy, vừa vào thủ đô đã gặp được người nhiệt tình, đưa đến xem một căn nhà vừa ý như thế. Có phải là quá thuận lợi rồi không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây