Bà cụ coi đó là lẽ đương nhiên: “Chẳng lẽ những chuyện này không nên sao? Có nhà nào chăm sóc người già mà không phải hầu hạ như vậy?
“Nhưng Tiền Quốc Thành thì sao? Triệu Tú Nga cười lạnh nói: “Mấy năm nay mẹ đã ăn của nhà chú ấy một hạt cơm hay uống một hớp nước nào chưa? Những thứ tốt đó mẹ đều chuyển hết đến nhà chú ấy đúng không? Mẹ, mẹ có biết tại sao mấy năm nay chị cả và Quốc Thịnh không đưa cho mẹ tiền mà chỉ đưa đồ cho mẹ không? Đó là vì tất cả mọi người đều không muốn những đồng tiền mình vất vả kiếm được để làm lợi cho Tiền Quốc Thành.
Triệu Tú Nga lập tức nhướn mày, lúc nhìn đến Tiền Quốc Thành đã dần dần cầm máu, chẳng những không thương hại mà ngược lại còn bày ra vẻ mặt căm ghét: “Chú ấy đã có vợ có con, nếu có chuyện gì thì đáng ra nên để vợ chú ấy đưa chú ấy đi đúng chứ? Mẹ bảo con đưa tiền cho chú ấy đi khám bệnh? Con nói thật cho mẹ biết, không có cửa đâu!
Triệu Tú Nga tức giận gào rống một câu: “Con sẽ không để chú ấy lấy được một xu của con.
Bà cụ Tiền tức giận đến mức khóe miệng run rẩy, bà ta bỗng nhiên hét lên: “Tiền Quốc Mậu, Tiền Quốc Thịnh, hai đứa mày đừng giả ngu với tao, tất cả đến đây nhìn cho tao, chúng mày cứ để mặc vợ con chúng mày bắt nạt bà đây đúng không? Có hiếu hay bất hiếu đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây