Mợ hai lập tức đẩy đẩy Tiểu Thuý: “Con nghe chị con nói chưa, chị con đang học ở một trường cấp ba trong thành phố, con bé hiểu rõ hơn con nhiều.
“Mợ hai, mợ đừng nói như vậy, con cũng chỉ tình cờ nghe người ta nói thôi, bởi vì Tiểu Thuý thích cái này nên con đã hỏi thêm mấy câu. Tiền Giai Ninh nghiêm túc đề nghị với Tiểu Thuý ở bên cạnh: “Tiểu Thuý, nếu em thực sự thích may quần áo, chị kiến nghị em nên bắt đầu học vẽ ngay từ bây giờ. Sau đó thi vào chuyên ngành thiết kế thời trang của các trường công nghiệp trong tỉnh, sau này có thể đi theo con đường của một nhà thiết kế chuyên nghiệp. Như vậy em không những có thể làm nghề nghiệp mình thích mà sau này còn có thể trở thành nhà thiết kế của một công ty quần áo, để những bộ quần áo em thiết kế được bán đi khắp cả nước.
Tiểu Thuý bị cảnh tượng Tiền Giai Ninh miêu tả làm cho choáng váng, cô bé mang theo một miệng đầy kem ngơ ngác nhìn Tiền Giai Ninh: “Nhà thiết kế quần áo? Em có thể sao?
Tiền Giai Ninh cong cong khoé mắt nhìn cô: “Tại sao lại không thể? Chỉ cần em muốn thì tất cả mọi thứ đều có thể.
Tiểu Thuý đưa tay lau sạch vết kem ngoài miệng mình, kiên định gật đầu: “Mẹ, con muốn học mỹ thuật sau này con muốn trở thành một nhà thiết kế quần áo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây