Triệu Tân Lan giật mình, sau đó liền bùng nổ: “phi” một tiếng, bắt đầu mắng chửi: “Bà ta nói cái gì thì là cái đó hay sao? Có thể sinh ra một đứa con gái tâm cơ thâm sâu, thủ đoạn cao siêu như thế, nghĩ thôi cũng không phải là cái loại đèn cạn dầu gì, bà ta sợ rằng là đã hiểu anh quá rõ, không chịu đón đứa con gái ngoan của bà ta về thành phố, vì thế mới bịa ra lời nói dối này! Thật buồn cười khi mà cả đám mấy người từng người một vậy mà đều bị bà ta chơi đùa trong lòng bàn tay!”
Triệu Tân Lan lúc này thật sự phát điên rồi.
Trên vẻ mặt lại cộng thêm một chút sắc thái không thể khống chế được.
Lâm Kiến Minh trừng mắt nhìn bà ta, trong tay vang lên âm thanh mắng chửi chói tai của bà ta, trước mắt là bộ mặt khiếm nhã của bà ta…Dáng vẻ này, mơ hồ như đang hợp thể lại với gương mặt còn lại.
Bảy tám năm trước, lúc ông ta mới trở về thành phố.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây