“Là bởi vì cháu có sự oán trách với gia đình của bác cho nên mới phải nhọc công để làm hay sao ... Điều này có nghĩa là, bác thực sự nghĩ rằng đó là do cháu không đúng, và theo như ý của chú, thì cháu hẳn là nên làm theo những yêu cầu vô lý của bác gái trong nhà nhỉ, ví dụ như là phụ giúp gia đình bác rửa nồi, rửa bát, hay nấu nướng chẳng hạn.
Cô lắc lắc đầu rồi nhỏ giọng nói bằng một giọng điệu đáng kinh ngạc như vẫn không thể tin nổi: "Chúthực sự cảm thấy như vậy từ tận sâu bên trong đáy lòng của mình đấy... Người mà bác muốn thấy chắc hẳn phải là một người thiện lương, nhân đạo, có thể nhường nhịn người khác một chút. Vào thời điểm lúc rời khỏi thôn Chu Gia thì cũng sẽ bởi vì biết ơn và muốn cám ơn dân làng vì đã từng đối xử rất tốt với hai bác cháu ta mà cháu sẽ cho đi tất cả những đồ vật đó thay vì bán nó đi như thế. Và cho đến lúc về đến nhà của bác rồi thì cháu sẽ phải nên ngoan ngoãn chịu đựng giống như một bao cát vậy, cho dù người nhà của bác có trút giận lên cháu như thế nào thì cũng vẫn phải nhẫn nhịn chịu đựng, có đúng không. Mọi chuyện đáng lý ra nên phải diễn ra suôn sẻ giống như tối hôm qua mới đúng nhỉ, chẳng hạn như việc bác gái để cháu ngủ ở phòng khách thì cháu liền phải ngủ ở phòng khách, vừa mới đặt chân được vào cửa thì bác gái đã kêu cháu vào bếp nấu ăn, cháu cũng không được phép than vãn nửa lời ... Tuy ở trong lòng của bác cũng cảm thấy mọi chuyện như thế này cũng chẳng có gì hay ho cả… nhưng quá đáng nhất thì bác cũng chỉ lớn tiếng quát tháo bọn họ một chút thôi, chứ trong thâm tâm bác thì chắc chắn sẽ nghĩ rằng bản thân cháu phải nên chủ động đồng ý trong những việc như vậy để duy trì một nhà hoà thuận vui vẻ mới đúng."
"Và nếu như cháu không thuận theo lời của bác và cũng không làm theo những gì mà người nhà của bác muốn, thì cháu nhất định là sẽ bị mọi người định nghĩa là do có 'thành kiến' với người trong nhà cho nên mới hành động như vậy. bác à, hiện tại cháu đang có một câu nói rất muốn nói cho bác nghe đấy …"
Nói đến đây, cô cảm thán nói rằng: “Người một nhà của gia đình bác có những suy nghĩ thật đúng là quá đáng sợ đó!”.
Đây là kết luận cuối cùng mà cô có thể đưa ra sau cả nửa ngày suy nghĩ, cô đã tự mình lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại trong một quãng thời gian rất lâu đó!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây