Có phải ghét bỏ cô ta là do Lâm Kiến Minh nuôi lớn hay không? Nhưng mà cô ta có làm sai cái gì đâu? Trước kia cô ta có biết cái gì đâu? Cô ta cũng đâu phải mới sinh ra đã tự biết hỏi ba ba mình là ai đâu.
Cô ta khóc lóc nói với hắn, hắn ghét bỏ cô ta như vậy, vậy thì không bằng cô ta cứ ở trường học sẽ không xuất hiện ở trước mặt hắn nữa là được.
Lưu Đại Cường cũng biết làm vậy lâu dài cũng không phải biện pháp tốt, suy xét mãi, lúc này bụng Lý Tuệ Lan đã sắp bốn tháng, đã ổn định, mà Lâm Gia Khả học chính là trường học nội trú, chỉ ở nhà vào thứ bảy chủ nhật, mà trong nhà lại có em họ Tiền Hồng Muội ở đó, chắc là sẽ không có chuyện gì, cho nên hắn nói với Lý Tuệ Lan chờ sau khi cô ấy sinh đứa nhỏ xong sẽ trở lại Nguyên Châu làm thủ tục kết hôn, dỗ dành cô ấy, lại cùng Lâm Gia Khả nói chuyện một phen, cuối cùng để cho Lâm Gia Khả dọn về nhà ở.
Nhà ở hiện tại của Lưu Đại Cường cũng không phải là biệt thự xa hoa ở trong tưởng tượng của Lâm Gia Khả, cũng chỉ là một căn nhà nhỏ hai tầng ở trong thị trấn.
Nhưng so sánh với nhà trệt nhỏ của nhà họ Diệp, một căn nhà nhỏ vài mét vuông hoàn toàn không chút cách âm thì đối với cô ta mà nói, căn nhà nhỏ hai tầng này đã là vô cùng tốt rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây