[Thập Niên 80] Đại Viện Tiểu Tức Phụ

Chương 41: Người đàn ông đó (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Kể cả phần cơm và rau mà mẹ con Chu Xảo Nương ăn cũng đều là do người nhà Chu gửi đến, nên tuy rằng Chu Đại Hòe không muốn và cũng đã từ chối rất nhiều lần, nhưng Chu Xảo Nương vẫn nhất quyết phải đưa cho nhà bọn họ năm đồng mỗi tháng.

Chỉ còn lại vỏn vẹn có mười đồng … Chu Xảo Nương không đủ tiền để chữa bệnh và mua thuốc men nên tình trạng bệnh của bà ngày càng yếu đi, vì vậy mà Lâm Yểu đã nhất quyết kiên trì phải cho bà ấy ăn thứ gì đó ngon và bổ để bồi bổ cho bà. Cô ấy mỗi ngày đều sẽ nấu một bát canh thịt ngao, cháo trứng gà và một vài món dinh dưỡng khác... Số tiền tiết kiệm cũng vì như vậy mà dần dần liền bị tiêu sạch.

Cho nên, đến khi Chu Xảo Nương qua đời, tình hình liền trở thành như bây giờ.

Lâm Yểu xoay người rồi dạo qua hai gian phòng một vòng, bỗng dưng lại phát hiện ra một số đồ vật có giá trị.

Các đồ vật đó bao gồm là một chiếc xe đạp hiệu phượng hoàng, một chiếc máy khâu hiệu con bướm và một chiếc đồng hồ kiểu nữ được mua ở Thượng Hải. Lúc trước mua những món đồ này về thì tổng giá trị của nó rơi vào khoảng 500 thì phải.

Ngoài ra, mấy chiếc vé xe đạp, vé máy khâu và vé đồng hồ này còn được sử dụng riêng biệt. Những chiếc vé này chính là thứ mà người dù có nhiều tiền đến đâu cũng chưa chắc là đã có được.

Nếu bây giờ đem chúng ra ngoài chợ đen để bán thì nó ít nhất cũng có thể bán được với giá vài trăm đồng.

Chu Xảo Nương sử dụng những thứ này đều rất cẩn thận, ngoại trừ chiếc xe đạp thường được Chu Xảo Nương cho chị của mình là Chu Bạc Hương mượn nên hiện tại nó mới hơi cũ một chút, thì còn lại cả máy khâu lẫn đồng hồ đều vẫn được bảo dưỡng rất tốt và nó trông y hệt như lúc mới vậy.

Ba chiếc này cô chắc là nên bán đi để kiếm thêm ít tiền nữa nhỉ... Không, có lẽ cô nên giữ lại chiếc đồng hồ cho riêng mình thì hơn, vì thứ này có khi sẽ lại rất có ích cho cô ấy.

Buổi tối trong lúc Lâm Yểu Yểu đang thu xếp đồ đạc, chị dâu lớn Vương Nguyệt Nga đi vào phòng cô tìm cô để nói chuyện.

Cô ấy không mang theo đứa nhỏ, chỉ một mình đi đến phòng cô.

Cô đưa cho Lâm Yểu Yểu một trăm tệ.

Lâm Yểu Yểu có chút giật mình khi thấy cô ấy làm như vậy, vội vàng mà từ chối nhận số tiền đó.

Phải biết rằng anh họ của cô nhập ngũ làm lính trong bộ đội, cấp bậc cũng không cao, hiện tại cũng chỉ là một phó liên trưởng, tiền trợ cấp một tháng cụ thể là được bao nhiêu tiền thì Lâm Yểu Yểu không rõ lắm, nhưng cô biết anh họ cô hiện tại mỗi tháng sẽ đưa cho Ngô Đông Mai 20 tệ, đưa cho Vương Nguyệt Nga 10 tệ, nhưng cũng là mới mấy năm nay mới vậy thôi, trước kia đến chi tiêu còn không đủ dùng.

Trong nhà sẽ nấu mỗi ngày ba bữa cơm, 10 tệ mà anh họ cô gửi về, Vương Nguyệt Nga dùng cho những chi tiêu sinh hoạt thường ngày khác của cô ấy cùng con mình.

Mua vải để làm quần áo cho đứa nhỏ, mua giày cho nó, thức ăn trong nhà khi không đủ, còn phải mua cho đứa nhỏ thực phẩm dinh dưỡng, trứng gà, cùng sữa, thỉnh thoảng sinh bệnh lại cần đi khám bác sĩ, năm nay đứa con lớn của cô ấy lại bắt đầu đi học, chi phí học phí này kia cũng cần cô ấy phải bỏ tiền ra, còn muốn gửi tiền về nhà mẹ đẻ cô ấy....Tất cả chuyện này gộp lại thì con dư được bao nhiêu đâu?

Cho nên cô ấy còn lại 100 tệ này cũng thật sự không dễ dàng gì.

Lầm Yểu Yểu đem tiền đẩy về phía cô ấy nói: “Chị dâu, số tiền này chị cầm lại đi, đứa con lớn chị đi học cần tiêu rất nhiều tiền, chờ sang năm Tùng Tùng cũng phải đi học, liền cần càng nhiều tiền hơn, chị đem số tiền này giữ lại vạn nhất có việc gì cần còn có mà xoay sở.”

Vương Nguyệt Nga cười cười nói: “Không cần, chị có chừa lại một ít để phòng thân rồi, hơn nữa nếu thật sự xảy ra chuyện gì, trong nhà cũng không có khả năng bỏ mặc chị được, hơn nữa, lần trước chị cũng đã điện thoại cho anh họ của em, anh ấy nói Cục Đá cùng Tùng Tùng đi học cần dùng rất nhiều tiền, anh ấy không có khả năng gửi cho chị nhiều tiền, nhưng tết năm nay anh ấy sẽ trở về một chuyến, đến lúc đó sẽ đưa cho chị một số tiền, cho nên em không cần lo lắng cho chị...Ngược lại là em đó.”

Nói tới đây cô ấy hơi dừng lại một chút, nụ cười trên mặt cũng dần tan biến, mang theo sự ưu tư mà nói: “Sau khi em đi lần thành phố, lại nói trong thành phố có rất nhiều cảnh đẹp, nhưng em chỉ có một mình, cũng không biết được gặp những loại người nào...”

Nói tới đây cô ấy không nhịn được mà đỏ mắt lên.

Cô ấy thật sự không mong chờ vào việc Lâm Kiến Minh kia cùng người nhà của ông ta sẽ đối xử tốt với Lâm Yểu Yểu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️