Anh cố gắng bình tĩnh, cười nhạt: “Đây là mối quan hệ giữa tôi và cô ấy, không liên quan gì đến cậu. Lương Thành Giới, cậu đang nhòm ngó vợ của người khác, lại còn dám đứng đây làm ầm ĩ lên. Thật nực cười! Thật đáng xấu hổ!”
Anh rất muốn ném quả bóng vào đầu Thành Giới nhưng anh đã kìm nén được cảm xúc, tính khí anh dường như đã tốt hơn trước.
“Tôi không làm gì có lỗi với cô ấy.” Lương Thành Giới cau mày: “Tôi luôn tôn trọng tình cảm giữa cô ấy và Hàn Phó đội trưởng. Nếu như không biết đến chuyện hôn lễ, tôi cũng sẽ không nói với anh những lời như vậy…Tôi chỉ muốn nói rằng, nếu Hàn Phó đội trưởng tin tưởng vào mối quan hệ bạn bè của chúng tôi, thì tại sao phải tổ chức hôn lễ khi cô ấy còn chưa tròn hai mươi tuổi? Tại sao không đợi đến khi cô ấy tốt nghiệp đại học? Phải chăng anh đang sợ cô ấy trưởng thành hơn, biết phân biệt giữa nhờ cậy và tình cảm nam nữ, lúc đó tình cảm của hai người sẽ thay đổi?”
Không thể không nói, lời nói của Lương Thành Giới thật sự có thể chọc cho người ta nổ phổi sao?
Làm người buôn bán cũng vận dụng đầu óc rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây