Tuy rằng quốc gia hiện tại đã cho phép người dân được tự do xin xuất ngoại để đi du học rồi, nhưng để thực sự ra được bên ngoài như vậy thì suy cho cùng đây cũng vẫn không phải là chuyện dễ dàng gì.
Xem xét từ tình huống của Chu Ngọc Đồng mà nói, thì cô ta vốn dĩ ngay từ lúc ban đầu, trước khi sang Hồng Kông để trao đổi là đã không hề có ý định rằng bản thân sẽ phải rời khỏi nơi này chỉ để đi du học rồi. Tuy rằng chỉ cần trong thời gian là vài tháng ngắn ngủi, cô ta đã có thể nhận được giấy báo nhập học vào một lớp học dự bị của một trường học ở Anh Quốc, và đó tất nhiên là một trường quý tộc cao quý với mức học phí cao ngất ngưởng. Nhưng bởi vì mức lương của bố cô ta không thể có đủ khả năng để cho cô ta theo học tại một trường đại học như vậy cho nên mọi chuyện cũng liền cứ thế mà được cho qua.
Lâm Yểu quay đầu sang một bên, nói: “Em nghe Phó Cầm nói rằng Điền Gia Giai tiên sinh, thiếu gia của tập đoàn Điền Thị, tập đoàn chủ của công ty dệt may tại Hồng Kông này có từng đến trường để tìm cô ta nói chuyện một lần. Lý do vì sao mà cô ta lại quen biết được với Điền tiên sinh thì chắc hẳn cũng là do quen biết từ buổi giao lưu ở Hồng Kông vào hôm đó, lúc ấy vị Điền tiên sinh này đã từng cùng với cô ta nói chuyện phiếm với nhau, đơn giản chỉ là nói qua nói lại vài lần mấy lời nói cũ rích ấy mà thôi".
“Quan hệ của vị Điền tiên sinh này cùng tiên sinh Lương Thành Giới là đối thủ cạnh tranh của nhau sao?”
Hứa Mẫn Nghi cất tiếng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây