“Hướng Quân của tôi lại có tiền như vậy, phòng ở chỉ có hai người thím Từ cùng Nguyên Trinh ở thì thật lãng phí, đồ ăn mà một mình Nguyên Trinh ăn cũng là lãng phí, không cho cho gia đình của cô vào ở, như vậy cô có thể bay lên trời cao mà sinh sống, thím Từ bên người cũng có con gái chăm sóc, Nguyên Trinh cũng có nhiều bạn chơi cùng?”
Từ Trân:...
Cô ấy gần như dại ra mà nhìn về phía Lâm Yểu, nhất thời cô ấy cũng không phân biệt được lời nói của Lâm Yểu đâu là nói thật đâu là nói mát.
Lúc này không cần Từ Trân lên tiếng, đứa con nhỏ của cô ấy là Quách Hồng Bảo đã lên tiếng nói trước: “Đúng vậy! Bà ngoại, bà không phải là bà ngoại của chúng con sao? Bà ngoại của nhà người khác đều đối tốt với cháu ngoại, có đồ gì tốt cũng nghĩ tới cháu ngoại, nhưng vì sao chúng con lại phải ở nơi tệ như vậy, quần áo thì cũ kỹ, ăn một miếng thịt cũng phải tranh giành, còn bà ngoại bà lại ở nơi tốt như vậy, mỗi ngày đều được ăn đồ ăn ngon như thế, bà ngoại, bà căn bản là không thương chúng con sao?”
“Nghe đi, nghe đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây