Anh nói: “Gần đây em đang đọc sách gì, hay là có cảm xúc gì trong cuộc sống?"
Lâm Yểu cũng không dối gạt anh, nói với anh: "Hôm đó em tình cờ gặp phải mẹ của Chu Ngọc Đồng, bà ta ghét em mà, nói với em là người lấy sắc hiến cho người, sẽ không thể lâu dài được."
Cô cọ cọ vào người anh, làm nũng nói: “Em và anh có thể lâu dài được không?"
Cô mở to hai mắt nhìn anh, đôi mắt sáng như hồ thu, hai hàng mi dài cong cong, khuôn mặt yêu kiều, da trắng như tuyết, khiến anh muốn thấp giọng mắng cô " Cái gì mà lấy sắc hiến người", cũng không thể không thừa nhận, anh rất yêu dáng vẻ này của cô, yêu mỗi một cái nhăn mày mỗi một tiếng cười của cô, còn cả giọng nói nhẹ nhàng êm ái của cô, ngay cả khi những lời đó có đâm vào tim vào phổi.
Nhưng nếu cô không có màu sắc như vậy, anh có thích cô không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây