Cô ta khóc nức nở một lúc, rồi mới mở miệng nói, "Tớ tới tìm cậu. Tớ xin lỗi cậu Lâm Yểu, tớ sai rồi, sau khi biết về chuyến thăm quan trao đổi, tới rất muốn dành được cơ hội này, nên mới không nhịn được cám dỗ, bị quỷ mê đầu óc, viết phong thư cử báo... Tớ biết hành động này của mình là rất xấu xa, tớ không mong cậu tha thứ cho tớ, nhưng cậu có thể cho tớ một cơ hộ sửa sai được không? Tớ biết làm quần áo, cũng giỏi thêu thùa, tới có thể hứa với cậu, sẽ giúp cậu làm quần áo miễn phí trong bốn năm học đại học, cậu chỉ cần thiết kế, còn cứ để tớ làm chan sai vặt giúp cậu… rót nước, đi lấy cơm, dọn dẹp phòng ký túc xá... làm những chuyện đó đều được cả."
"Giống như những chuyện cậu làm giúp Chu Ngọc Đồng đấy hả?"
Lâm Yểu cắt ngang lời cô ta, bình tĩnh nói.
Trần Quyên sửng sốt trong chốc lát.
Cô ta ngước mắt lên, cẩn thận nhìn Lâm Yểu, sau lại nhanh chóng buông thõng mắt xuống, giơ tay lên lau nước mắt, rồi nức nở nói: "Không... lúc trước tớ giúp cô ta, chỉ xuất phát từ tình bạn, còn tớ làm giúp cậu, là muốn chuộc tội..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây