Trần Quyên vốn đang tức giận đến sôi trào cả người, đột nhiên nghe được Lâm Yểu nói như vậy, thì như bị người đánh một gậy vào khớp xương, lập tức tay chân nhũn ra, lạnh cả người.
Sau một trận hoảng loạn, cô ta liền nói với Lâm Yểu: “Lâm Yểu, cậu nói bậy gì đó? Chúng ta ở cùng ký túc xá với nhau, sao mình lại sẽ viết thư cáo tội cậu chứ?”
“Chỉ sợ cô không biết, danh sách vừa ra, tôi cũng đi tìm chủ nhiệm lớp, chắc là trước cả cô nữa đấy…”
Lâm Yểu nói: “Khi đó tôi cũng đã giải thích cho chủ nhiệm lớp, người đàn ông kia là vị hôn phu của tôi. Chúng tôi đã đính hôn khi còn nhỏ, chuyện này không chỉ có người trong nhà, lãnh đạo đơn vị của anh ấy cũng đều biết. Đây đã là hôn nhân được cấp trên của anh ấy phê chuẩn, cho nên dù cô có đi tìm chủ nhiệm lớp, thầy ấy sao có thể nói những chuyện này cho cô?”
“Cho nên, cô đang nói dối. Nhưng cô có thể đưa ra những lời nói dối như vậy, mà người ngoài không ai biết nguyên nhân tại sao tôi lại bị loại bỏ khỏi danh sách… Thế mà cô lại nói là chủ nhiệm lớp nói với cô là tôi đang yêu đương, có vấn đề về tác phong sinh hoạt. Nếu không phải là cô biết thư cáo tội, vậy thì ai là người viết chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây