“Trần Quyên, đêm nay mình cùng chú mình định đi ăn cơm, cậu thì sao, có muốn cùng đi với mình không?”
Trần Quyên còn đang ngẩn người, liền nghe được Chu Ngọc Đồng kêu cô ta.
Trần Quyên vui vẻ, buồn bực vừa mới nãy lập tức trở thành hư không, ngẩng đầu lên nói với Chu Ngọc Đồng đang ở giường trên: “Có rảnh, đồ đạc mình đều đã dọn xếp xong hết rồi, cậu còn gì muốn dọn cần mình phụ không?”
Chu Ngọc Đồng nói: “Không có gì đặc biệt phải dọn cả, cũng đều là quà mang để để tặng mọi người thôi... Nếu không ngày mai cậu đi với mình ra ga tàu hỏa, nếu như cậu không tiện thì thôi không.”
“Ừ, tiện cả mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây