Tô Ngọc Trân bỗng thấy khó xử, biểu cảm có phần cứng nhắc, khó xử nói: “Mẹ, con biết mẹ thích Yểu Yểu, thật ra con cũng thích Yểu Yểu, kia là một đứa trẻ ngoan, con nghe nói cô ấy không chút do dự mà đem chìa khóa cùng giấy bất động sản đưa cho mẹ, nói là phải cho Kiều Án ở, mất đi đứa con dâu tuyệt vời chu đáo như vậy con cũng rất đau lòng.”
“Thích thì thích thật đây, nhưng không phải cô ấy đã cùng Hàn đội trưởng ở bên nhau rồi sao? Trước kia ngài ấy có nói cô ấy cung với Kiều Án ở Nguyên Châu thường lui tới cũng không có gì lạ, con cũng đều nghe ngài, nhưng lần này là Kiều Án đưa cô ấy đi Nam Châu, ở với cô ấy hơn một tháng, cùng cô ấy chạy ngược xuôi, chưa kể đội trưởng Hàn khẳng định sẽ thấy không thoải mái, dù là người ngoài thấy được cũng dễ dàng bị hiểu lầm.”
Ngài để Mạnh Kiều Án giúp Yểu Yểu, quả thực là đang tìm kiếm thứ gì cho Yểu Yểu.
“Không thoải mái? Thế nào là không thoải mái?”
Bà ngoại Mạnh trên mặt không có ý gì vui vẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây