Hàn Huệ hoàn toàn không biết gì về điều này, giọng nói tràn đầy sự khó hiểu mà hỏi ngược lại Viên Hồng San: “Chú ấy quay trở về Nguyên Châu sao? Tôi không có biết gì hết luôn á! Mà khả năng chắc là do lúc trước chú ấy đi Nam Châu gấp quá, cho nên bây giờ ở bên này mới có chút công việc riêng cần giải quyết ngay, nên chú ấy mới vội vội vàng vàng quay về như thế. Cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ giúp cô dò hỏi mẹ tôi một chút về sự việc này.”
Ngoại trừ vấn đề về công việc ra, thì Hàn Huệ hoàn toàn không biết là chuyện gì mà lại có thể khiến cho chú hai của cô gấp gáp trở về Nguyên Châu một chuyến như vậy.
Đấy là còn chưa nói đến chuyện trở về Hàn gia của chú ấy nữa kìa. Trước kia, khi chú hai của cô vẫn còn đang ở trong bộ đội, ông nội của cô có quy định là bắt chú ấy hàng năm nhất định phải về nhà để ăn Tết một lần, nhưng chú ấy lại kiếm ra rất nhiều lý do, nào là vì đang bận phải làm cái này, nào là vì đang bận phải làm cái kia mà cho đến nay vẫn luôn không hề về nhà để ăn Tết, chứ càng đừng nói đến những ngày thường.
Nhưng Viên Hồng San lại không biết điều này. Cô ta nghe xong, trái tim thấp thỏm từ nãy đến giờ lúc này mới được trấn an lại một chút.
Cô ta nói: “Cảm ơn cô nhiều nha, A Huệ. Mà không phải là lúc trước cô nói rằng muốn tới Nam Châu này để chơi mấy ngày hay sao? Không bằng bây giờ nhân lúc thời gian nghỉ hè đang rảnh rỗi liền đến đây chơi đi? Tôi sẽ xin cấp trên cho nghỉ mấy hôm để dẫn cô đi dạo chơi xung quanh một vòng, và nhất định là sẽ dẫn cô đi đúng những chỗ mà cô cảm thấy thích thú.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây