Tay của Lâm Gia Khả nắm chặt khăn trải giường dưới người, suýt chút nữa đã xé rách luôn.
Triệu Tân Lan vẫn đang khuyên cô ta, nói: “Gia Khả, mẹ biết trong lòng con khó chịu, thế nhưng những việc này con cứ giao cho mẹ, trong khoảng thời gian này con cứ học tập cho tốt là được… Bất kể là như thế nào, Gia Khả, con nhất định phải đi đỗ vào trường đại học, con phải nhớ kỹ, không có Hàn Viễn chúng ta vẫn có thể có cơ hội tìm người có điều kiện tốt hơn nữa.mà, thế nhưng nếu như con không thể thi đỗ được vào đại học, không chỉ ngay cả Hàn Viễn cũng không có cơ hội nữa, ngay đến cả những sự lựa chọn tốt khác, cũng rất khó mà tìm được. Về phần cái con tiểu tiện nhân Lâm Yểu kia,”
Bà ta ôm cô ta thật chặt, nói: “Gia Khả, con yên tâm, chú Lưu của con nói rồi, chuyện về con tiểu tiện nhân kia ông ta sẽ ra tay, chắc chắn sẽ khiến cho con tiểu tiện nhân kia ăn vào bụng rồi cũng phải nôn ra, tuyệt đối sẽ không để nó chiếm tiện nghi… Con nghĩ mà xem, lúc con còn nhỏ những chuyện mà chú Lưu đáp ứng con, có lúc nào mà không thực hiện được không?”
“Chú Lưu!”
Bàn tay nắm chặt khăn trải giường của Lâm Gia Khả dần dần thả lỏng ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây