Bởi vì Lâm Kiến Minh không chịu nói, Triệu Tân Lan cũng không hề biết về chuyện trong tay Lâm Yểu có danh sách.
Lâm Kiến Minh nghe mà muốn ứa máu ra.
Ông ta hít sâu vào một hơi rồi lại thở ra, chỉ cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt.
Ông ta tựa người vào đầu giường, biết được việc này cho dù ông ta có không muốn nói thế nào đi chăng nữa, lần này cũng phải nói ra thôi.
Ông ta suy yếu nói: “Trong tay con bé có danh sách, danh sách liệt kê toàn bộ những món đồ mà năm đó mẹ của con bé để lại… Tôi không chỉ phải đem trả lại những món đồ trong tay lại cho con bé, mà còn phải trả cả những thứ mà trong những năm nay chúng ta đã dùng và đem tặng ra ngoài nữa… Tôi tính toán một chút, ít nhất phải hơn mười nghìn đồng tiền, nhà chúng ta, gộp sổ tiết kiệm và tất cả tiền mặt trong gia đình lại, sợ rằng cũng chỉ có chưa đến một nghìn đồng tiền.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây