Anh vừa chải, vừa chậm rãi nói: “Yểu Yểu, không cần để ý tới lời Lâm Kiến Minh nói, càng không cần nói mình như vậy. Trong lòng em trước nay đều không phải không có tình cảm, chỉ là em rất nhạy bén, có thể phân rõ ra người khác là thiệt tình với mình hay không, thực tế muốn dùng tình thần để trở thành công cụ bắt cóc em, em đều có thể nhận ra được, hơn nữa rất dứt khoát lưu loát xử lý chúng, đây là bản lĩnh của em mà người khác học không được.”
Anh dừng một chút, lại nói: “Em không cũng nói dì Thẩm là người sáng suốt, dì ấy thích em, nói em tâm địa lương thiện, ngược lại có nhiều người ở thôn Chu gia, hoặc là rất nhiều người khác trong đại viện, bọn họ đều rất thích em.”
Đoạn trước Lâm Yểu vẫn luôn rất nghiêm túc lắng nghe, nhưng nghe đến đây khóe miệng lại cong lên, quay đầu nhìn anh, hỏi anh nói: “Chú Hàn cũng thích em sao?”
Cô liền ở ngay phía dưới mí mắt anh.
Giương mắt nhìn anh, mắt to xinh đẹp như là mặt hồ yên tĩnh mùa thu, trong sáng long lanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây