Một hồi lâu, hốc mắt của Mạnh Thạch Lâm đỏ lên quay đầu hỏi bà Mạnh Kiều Ân Liên nghe tin từ trong phòng bếp chạy ra, nói: “Bà Ân Liên, bà lại đây nhìn xem thử, đứa nhỏ này có giống Nam Nam không?”
Bà lão Mạnh đã tiến đến phía trước, tay bà nắm lấy tay của Lâm Yểu, nói: “Cháu gái à, cháu nói là... Cháu là con của Nam Nam sao?”
Lâm Yểu gật đầu.
Cô cười nói: “Nghe nói đúng vậy. Nghe nói con cùng mẹ lớn lên điểm giống nhau.”
Cô cười rộ lên khóe miệng có hai cái má lúm đồng tiền nho nhỏ, ngày thường sẽ không có, chỉ có lúc cười cong khóe miệng mới có... Nụ cười này, Lâm Yểu tự cho là nụ cười độc đáo nhất của mình, lại làm nước mắt bà cụ Mạnh lập tức lăn xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây