Chủ nhiệm khoa văn hóa và giáo dục ở đầu dây bên kia sau khi nghe được những lời này thì liền tức đến mức suýt chút nữa là té xỉu.
Đây là cái loại phụ huynh khỉ khô gì vậy?
Ông ta tức giận đến mức không còn khả năng kiểm soát cảm xúc của chính bản thân mình nữa, đang lúc chuẩn bị phản bác lại, thì Hàn Hướng Quân đột nhiên nói tiếp: "Còn cái gì mà Lâm Yểu ở trên trường bán quần áo để đầu cơ trục lợi kiếm tiền đen cơ? Chuyện mà các người nói đúng là vớ vẩn hết sức! Lâm Yểu trước nay chưa từng bán quần áo để đầu cơ trục lợi, chỉ là con bé từ khi còn rất nhỏ đã phải sống một cuộc sống vô cùng gian khổ và thiếu thốn, chính điều đó đã khiến cho con bé hình thành lên một nếp sống cực kỳ giản dị và mộc mạc. Cũng vì như thế cho nên, quần áo của con bé phần lớn đều do con bé tự tay làm ra. Có người biết được việc này cho nên đã tới nhờ con bé may giúp cho mình vài bộ quần áo, chẳng lẽ đã đến mức đó rồi mà con bé còn không được phép thu ít tiền công mà phải tặng miễn phí mấy bộ quần áo đó cho người ta sao? Mấy người các ông tuy rằng vẫn chưa điều tra rõ ngọn ngành mọi chuyện nhưng đã vội vàng gán tội danh đó lên trên người của học sinh trong trường là đúng hay sao? Bộ phận nào hoặc đơn vị nào trên cả nước hiện nay lại vẫn còn làm việc như kiểu đó nữa chứ? "
Chủ nhiệm khoa: “...”
"Tôi sẽ đưa bạn học Lâm đến trường vào buổi chiều ngày hôm nay, sau đó chúng ta sẽ có một buổi gặp mặt để nói chuyện trực tiếp và rõ hơn về vấn đề này."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây