Có điều hỏi cũng chẳng hỏi ra được kết quả gì, cô thay đổi chủ đề, hỏi anh: “Chú Hàn chú có đói không? Chú đi tắm đi, có cần cháu làm nóng cho chút ít đồ ăn không?”
“Không cần đâu.”
Hàn Hướng Quân đẩy cái phong bì ở trên bàn qua cho cô, nói: “Trong khoảng thời gian chú không có ở đây này, số tiền này là để cho cháu dự phòng, được nghỉ đừng có về nhà họ Lâm, đợi chú quay lại.”
Lâm Yểu giơ tay qua nhận lấy, mở ra, bên trong có hai trăm đồng tiền.
Năm đó Lâm Kiến Minh còn định cho cô một tháng hai mươi đồng tiền phí sinh hoạt… Hai trăm đồng tiền chắc đủ phí sinh hoạt cả một năm mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây