La Thu nghĩ, có lẽ các loại hình giải trí ở nơi này quá ít, kiếp trước cô ấy y như một nàng công chúa vậy, ngoại trừ nấu ăn, cô ấy có thể tự mình đi du lịch, xem những bộ phim và ăn mì ăn liền, cuộc sống không hề đơn điệu chút nào.
Đời này cô ấy có người nhà, nhưng vẫn cảm thấy có chút cô đơn, chỉ ngoại trừ khi cô ấy nấu ăn thì mới không cảm giác như thế nữa.
Thím Hứa Dư xách thịt trong tay đi vào phòng bếp, oán trách La Thanh Sơn: “Lần trước thím nhờ chú của cháu mua một con cá, chú cháu giỏi lắm cơ, sáng sớm liền mua được một con cá chết, đến tối tan tầm còn xách về cho thím. Mùa hè nóng nực, cháu nói xem con cá ươn đó có thể nấu lên ăn được sao? Lần này chú của cháu có lẽ đã rút kinh nghiệm của lần trước, sau khi tan làm mới đi mua thịt, giờ đó mà còn có thịt ngon để mua hay sao?”
La Thu cầm miếng thịt lên nhìn săm soi: “Không sao, giò trước cũng có cái ngon của giò trước đấy ạ.”
Sau khi xúc cánh vịt ra khỏi nồi, Hứa Dư cầm cái bát tráng men úp lên trên tô thịt. Thời tiết ngày càng lạnh, đồ ăn để một lúc sẽ bị nhanh nguội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây