“Tâm thì hối hận mà ngoài miệng vẫn còn ngang ngạnh, muốn bà ta thừa nhận mình sai, không bằng bảo bà ta đi chết đi cho rồi. Chuyện đã đến nước này, bà ta còn có thể nói đã hối hận sao? Có hối hận thật đi chăng nữa, mấy đứa con gái sẽ tha thứ cho bà ta sao? Càng đừng hòng nghĩ tới chuyện đó!”
…
Ngô Thắng Nam đứng ở tầng dưới, hiện tại trong sân khu nhà ngang cũng có vài quầy bán đồ ăn vặt vào buổi tối, cô ấy đứng trước một quầy bán mì xào, lắng nghe những lời bàn tán của những người đang ngồi ở sân chung, đang tận hưởng không khí mát mẻ, ở tầng hai vẫn vang lên tiếng mẹ Ngô lải nhải chửi mắng người.
Trước đây, cô ấy cũng thường ngồi thẫn thờ ở dưới sân, suy nghĩ về những vấn đề mà lúc đó cô ấy không thể hiểu được.
Ví dụ như vì sao người nhà luôn trách cô ấy, rõ ràng không phải là lỗi của cô ấy, cô ấy lại luôn là người đầu tiên bị cha mẹ mắng?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây