[Chú thích: (*) Oan gia nên giải không nên kết: chuyển được oán thù thành tình bạn. Oan gia nên giải không nên kết là tên câu chuyện về một thư sinh đời nhà Tống, do tụng kinh Kim Cang nhiều năm mà tỉnh ngộ, hoà giải với kẻ thù để hai bên không còn gây nên oán thù qua lại làm khổ nhau.
(**) Hòa khí sinh tài: giữ được sự hòa hợp, vui vẻ thì tài sản sẽ sinh sôi nảy nở, sự hợp tác được mở rộng lâu dài, niềm hạnh phúc của con người được thăng hoa và viên mãn.]
Vương Hoa cứ nghe nhắc tới Chu Hạo là cảm thấy khó chịu trong người: “Vậy thì qua lại lần này thôi. Sau này mặc kệ nhà bọn họ có chuyện gì thì em cũng đừng quan tâm.”
Vừa rồi đối mặt với Chu Hạo, hắn ta nhớ tới trước kia đã từng bị Chu Hạo đánh như thế nào, mặc dù chuyện đã xảy ra đã gần hai năm, nhưng hắn ta vẫn luôn thấy ấm ức trong lòng.
A Trân ngoài miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng ả ta lại không nghĩ như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây