Chu Hạo lạnh lùng: “Vậy bà tới muộn rồi, vợ tôi đã ra tháng.”
Đối phương thầm mắng Chu Hạo bao nhiêu năm như vậy mà tính tình vẫn cộc cằn như chó, mẹ ruột đã tới tận cửa vẫn cứ cứng đầu.
“Vậy thì… Để mẹ qua nhà thăm cháu nội của mẹ có được không?”
Những lời này nghe rất tội nghiệp, những người xung quanh không khỏi run lên, cảm thấy Chu Hạo thật sự là vô tình vô nghĩa, mẹ ruột của mình mà phải năn nỉ xin phép bước chân vào nhà.
Trong mắt Chu Hạo tràn đầy oán hận. Cho bà ta đến nhà ư? Để bà ta dễ dàng thực hiện ý đồ buộc Tiền Tình phải cho bà ta ở lại à? Hay là biết chỗ ở để sau này bà ta dễ dàng đến kiếm chuyện?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây