Cứ nghe ả ta nói đi nói lại tẩy não mãi, Vương Hoa cũng dần dần xiêu lòng.
Hắn ta suy nghĩ A Trân có thể làm ăn lớn như vậy, những người kết giao với A Trân đều là các ông lớn tai to mặt bự. Nếu thật sự có tra xét, đường dây nhiều người như vậy có thể tra ra ngay được sao? Luật pháp cũng không thể luận tội chung chung được.
Vứt bỏ mấu chốt băn khoăn trong lòng, Vương Hoa càng ngày càng linh hoạt như cá gặp nước.
Lúc đầu, hắn ta chỉ đi theo A Trân, không nín thinh thì cũng là cười gượng gạo, về sau, dần dần phối hợp cùng A Trân kẻ xướng người hoạ, cùng chia sẻ tâm tư, cùng thưởng thức cơm ngon rượu ngọt.
Con người luôn là như vậy, một khi khúc mắc trong tâm trí được dỡ bỏ, những việc xảy đến tiếp theo đều thấy như đúng lý hợp tình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây