Vạn Chân Chân hét lên trong điện thoại: “Vương Hoa, là Tết Nguyên đán đó. Tết đến nhà nào cũng có người nhà cùng quây quần với nhau. Còn anh sao cứ ở bên ngoài không chịu trở về thế hả? Anh nói thật cho tôi biết đi, có phải anh có người phụ nữ khác rồi ở bên ngoài hay không? Là con hồ ly tinh nào làm anh đến nhà cũng không muốn trở về vậy hả?”
Vương Hoa có chút chột dạ, lại cường ngạnh nói: “Cô thì cái gì cũng không hiểu, công việc của tôi bận rộn như vậy, cô còn muốn cãi nhau với tôi, ăn Tết tôi không về nhà được là vì tôi muốn quay trở về nhưng lại không được, đơn đặt hàng cũng đã ký rồi, sao có thể bỏ hết mà về nhà được đây?”
Vạn Chân Chân nhìn chằm chằm vào đầu thu âm của điện thoại giống như muốn từ chỗ đó xuyên tới chỗ Vương Hoa xem hắn ta đang làm cái gì, bận rộn đến mức ngay cả Tết Nguyên đán cũng không có chút thời gian quay về nhà ư?
“Tôi khinh! Anh về nhà ăn Tết mấy ngày thì có thể chậm trễ được bao nhiêu chuyện? Ai ký hợp đồng mà rơi vào ngay trong Tết luôn vậy? Bộ bọn họ không ăn Tết à?”
Vương Hoa không ngờ Vạn Chân Chân không bị hắn ta lừa, lúc này cũng có chút bối rối. Đang định nói thêm gì đó thì lại nghe tiếng “bíp” từ điện thoại. Ngẩng đầu lên thấy A Trân cười tủm tỉm dựa vào gần chỗ điện thoại, ngón tay thon dài trực tiếp ấn vào nút gác máy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây