Tổng giám đốc Tạ khịt mũi coi thường, cho dù lần này Tiền Tình có đuổi ông ta đi, thì không bao lâu sau cũng sẽ phải mời ông ta quay về mà thôi. Nhà máy lớn như vậy, nếu đổi một người khác để quản lý thì căn bản là sẽ không quản nổi.
Tiền Tình cảm thấy buồn cười, bọn họ đều mở miệng ra nói là già rồi nhưng vẫn rất là minh mẫn, minh mẫn cái rắm ấy, những lời này đều là lý sự cả.
Một lão già cả đời sống trong cảnh như vậy, càng lớn tuổi họ càng chìm đắm trong thế giới của riêng mình không thoát ra được, kinh nghiệm sống tất nhiên là quý giá, nhưng không nên áp dụng kinh nghiệm sống vào bất cứ việc gì.
“Cái này thì không cần ngài nhọc lòng rồi, ngài lớn tuổi rồi, nếu chúng tôi đã tiếp nhận việc trong nhà máy thì nhất định là có thể tự xử lý tốt được.”
Tiền Tình không có ý định bỏ qua chuyện này, không chỉ có Tổng giám đốc Tạ, những lãnh đạo trong nhà máy, nếu như có người biết họ làm việc đàng hoàng thì họ vẫn được giữ lại. Những người có tuổi tác đã cao nhưng không có đầu óc như Tổng giám đốc Tạ, thì hết thảy sẽ phải ăn không ngồi chờ rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây