Người thanh niên nhìn trái nhìn phải, cố kiên trì đòi cho được năm trăm đồng của mình: “Tôi không quan tâm, nếu anh không chịu đưa ra năm trăm đồng tiền bồi thường cho tôi, tôi sẽ đi tìm cảnh sát báo án.”
“Ông nội” của anh ấy vừa được mọi người đưa giúp đến bệnh viện, người thanh niên lúc này chỉ biết một lòng một dạ đòi tiền.
Điền Vĩ Học nghiến răng, chỉ có thể kiên nhẫn dỗ dành Văn Lan: “Vợ à… Nói sao đi nữa thì chúng ta cũng nhất nhật phu thê bách nhật ân(*), còn có một đứa con trai là Đông Đông…. Em đưa năm trăm đồng ra trả cho người ta đi, anh cam đoan sẽ không bao giờ đến tìm em để gây chuyện phiền phức nữa. Anh có thể thề hẳn hoi!”
[Chú thích: (*) Nhất nhật phu thê, bách nhật ân: một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa.]
Văn Lan không nói lời nào, Điền Vĩ Học hiểu là vợ cũ đang cân nhắc: “Vợ…. Văn Lan, em vẫn luôn không muốn anh đến tìm Đông Đông phải không? Chỉ cần em cho anh năm trăm đồng. À không, một ngàn đồng! Anh đảm bảo với em, sau này em có ở đâu thì anh cũng sẽ không tìm đến làm phiền em nữa, em chỉ cần ở yên trong thành phố, nhất định sẽ không cản trở gì đến hai mẹ con em đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây