Giám đốc Lê hiểu ý tứ trong lời nói của tổng giám đốc Tạ, ông ta sững sờ: “Tôi làm những việc đó cũng là vì nhà máy của chúng ta. Nếu chúng ta không có việc làm, nhà máy của chúng ta sớm muộn gì cũng phải đóng cửa.”
Giám đốc Lê dường như đã tìm thấy được lý lẽ của mình, ông ta kích động: “Toàn bộ việc tôi làm đều là lợi ích của công nhân. Nếu không có tôi, nhà máy của chúng ta sẽ không thể tồn tại đến hết năm nay, có thể bây giờ còn đang phải thanh lý toàn bộ nhà máy nữa kìa.”
Tổng giám đốc Tạ nhìn giám đốc Lê với ánh mắt thất vọng.
“Vì cái gì thì trong lòng anh hiểu rõ ràng nhất. Có thể nhà máy của chúng ta được lợi, nhưng người được lợi nhiều nhất chính là anh. Trong khoảng thời gian này, anh đã rút hơn hai ngàn đồng tiền từ tài khoản của công ty với lý do mua mẫu mã thiết kế hàng thời trang. Trên báo nói phó quản lý phân xưởng của Mẫu Đan nhận hối lộ từ anh năm trăm đồng tiền, tôi cũng đang muốn hỏi anh, một ngàn năm trăm đồng tiền còn lại đã đi đâu?”
“Thời gian gần đây anh liên tục lấy cớ tìm đối tác kinh doanh, yêu cầu chi phí chiêu đãi tiệc tùng, ăn hoa hồng chênh lệch trong chi phí mua vải dệt, lão Lê, tôi không phải là đồ ngốc mà không thấy được việc anh làm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây