Khuôn mặt Hứa Tam Nhi đỏ bừng, những hành khách bên cạnh bị Hứa Tam Nhi lôi kéo đến đây cũng đột nhiên hiểu ra. Thì ra là vậy, Hứa Tam Nhi khăng khăng rằng Tình Nguyệt bán cho họ giá quá cao, kêu họ đến để làm cho ra lẽ, thì ra là sau lưng Hứa Tam Nhi có người giật dây.
Tiền Tình quét mắt qua vị lãnh đạo nhà máy béo mập trên trán đang đầm đìa mồ hôi kia, cô lạnh lùng nói: “Để tôi đoán xem, hàng giả chất lượng thế nào thì chưa biết, nhưng người bình thường sẽ không mạo hiểm chịu thiệt mất cả tiền đặt cọc để huỷ đơn hàng. Thực ra, anh vốn không có ý định huỷ đơn hàng này, đúng không?”
“Chỉ là, có người bảo anh qua đây, cứ việc làm ầm ĩ một trận, sau đó sẽ có người nhảy ra dàn xếp ổn thỏa, thuyết phục tôi chịu hạ giá cho anh? Hay là người đó hứa hẹn với anh điều kiện gì tốt hơn nữa? Đưa cho anh số lượng quần áo nhiều hơn? Hay là người đó sẽ không cần thông qua Tình Nguyệt mà trực tiếp giao thẳng quần áo qua bên anh?”
Sắc mặt Hứa Tam Nhi bỗng chốc tái nhợt, miệng còn cố nói cứng: “Tôi không có!”
Tiền Tình bĩu môi: “Có hay không, lát nữa chúng ta sẽ biết, anh cứ ngồi yên ở đó, lát nữa tôi sẽ tính toán với anh sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây