Quản lý trưởng Hình gật đầu.
Tiền Tình nói thẳng ra: “Hợp đồng này là tôi ký với anh, việc bàn bạc sau này tôi hy vọng vẫn là ông làm. Còn có ý kiến của những người trong nhà máy, tôi cũng hy vọng mọi người thống nhất với nhau. Hợp đồng này tôi giao cho ông, mọi người tốt nhất là mở cuộc họp để bàn bạc rõ ràng về cái này. Cái điều khoản bên trong hợp đồng, cái này sẽ ràng buộc chúng ta với nhau, tôi muốn tìm một nhà cung cấp ổn định và lâu dài, không hy vọng vì nhiều loại phiền phức rắc rối mà phải đổi tới đổi lui. Như vậy ngài có thể hiểu được mà phải không?”
Người bên dưới làm việc vất vả như vậy, còn những người lãnh đạo ở trên chỉ ngồi không mà gặt hái được nhiều thành công, những việc như vậy Tiền Tình thấy nhiều rồi. Xưởng may Mẫu Đan nhiều lãnh đạo như vậy, hiện tại lại chỉ có xưởng trưởng Hình ở đây, những lãnh đạo khác ngay cả người cũng không thấy đâu. Nghĩ cũng biết bên trong nội bộ là hoàn cảnh gì. Nhưng Tiền Tình cũng sẽ không vì như vậy mà từ bỏ hợp tác với xưởng may Mẫu Đan. Con người tư lợi là chuyện thường tình mà, nhưng chẳng lẽ chỉ vì sự tư lợi này mà việc kinh doanh của cô phải dừng lại hay sao?
Nhưng cô cũng không có dư dả thời gian mà đi tìm hiểu về tính khí của tất cả lãnh đạo ở xưởng đúc, nếu đã có ấn tượng không tồi đối với xưởng trưởng Hình, vậy thì việc bàn bạc sau này sẽ do người này làm vậy.
Còn với xưởng trưởng Ngô gì đó, cái gì mà lãnh đạo khác, Tiền Tình không quan tâm chuyện đó. Cô chỉ cần đối phương có thể xuất hàng đúng như đã hẹn, hoàn thành nhiệm vụ đảm bảo chất lượng và số lượng, không cần phải cho cô thêm nhiều rắc rối là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây