Dì Hoa vội vàng gật đầu hiểu ý, dì làm việc ở đây đã hơn một tháng, những ngày tháng này của dì ấy chính là thời gian hạnh phúc nhất.
Tiền Tình không nghiêm khắc bắt họ phải nhìn chằm chằm vào gian hàng mỗi ngày, miễn là họ luôn trong tư thế chào đón khi có khách hàng. Thỉnh thoảng buổi trưa còn chuẩn bị chút đồ ăn cho họ coi như bữa phụ, tháng trước lương đã thỏa thuận rõ ràng nhưng khi phát lương họ lại được trả thêm năm đồng, nói là mới tháng đầu khai trương công việc nhiều bận rộn, thêm năm đồng tiền nữa được coi như là tiền thưởng.
Không cần dậy sớm hay đi ngủ muộn, chỉ cần đến đúng giờ quy định mỗi sáng hàng ngày, dọn dẹp toàn bộ quầy hàng, sau đó ngồi trông coi đến 12 giờ trưa, dì ấy, Ngô Mong Đệ, có khi có thêm Tiền Tình, sẽ thay phiên nhau người trông coi cửa hàng, người đi mua thức ăn.
Cơm nước xong có thể đi tám chuyện với mấy chủ cửa hàng bên cạnh, buổi tối 7 giờ lại dọn dẹp cửa hàng và tan làm về nhà.
Mặc dù trong khoảng thời gian này, nghe thông báo trong nhà máy muốn các cửa hàng bách hóa nhỏ kéo dài thời gian đóng cửa đến hơn 8 giờ tối. Nhưng Tiền Tình cũng nói luôn với bọn họ, nếu kéo dài thêm thời gian mở cửa hàng vào ban đêm, họ sẽ được tính thêm năm mao cho mỗi giờ tăng ca.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây