Còn có tương ớt của mẹ Tiền và những thứ từ nhà máy của chị cô, bán cho những người nhập hàng thì đương nhiên là có thể, nhưng khi cô bán băng vệ sinh thì phải phụ thuộc vào nhu cầu của người khác, người ta bán đến đâu thì bán đến đó.
Nói không chừng là chúng đều sẽ được bán đi tất cả ở một nơi nào đó, những nơi khác còn mảy may không biết về việc này. Phương thức bán hàng lộn xộn như vậy thì bao giờ mới mở rộng được quy mô.
Vì vậy, Tiền Tình nghĩ rằng tốt hơn hết là tự mình mở một điểm bán hàng trực tiếp, vận chuyển hàng hóa trong xưởng để chia một ít hàng hóa qua đó, bất luận là bán sỉ hay là bán lẻ, đó là phương thức kiểm soát dòng hàng hóa.
Tiền Tình vừa nói như vậy với Chu Hạo xong, anh liền đồng ý. Tuy rằng vợ anh không thích đọc sách, nhưng trực giác kinh doanh của cô vẫn luôn rất chính xác.
Quả thực là như vậy, lấy miến của Tiền Tình năm ngoái làm ví dụ, người đến nhập hàng hoàn toàn không có khái niệm thương hiệu, nhập hàng xong rồi liền quay về bán thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây