Mấy năm nay cô ấy cũng không ít lần trở về nhà mẹ đẻ, nhưng cho tới bây giờ cũng không phát hiện ra được trong nhà này lại có nhiều người “quan tâm” cô ấy đến như vậy. Mấy ngày nay, mỗi lần Thiến Thiến đi ra ngoài một chuyến, lúc trở về luôn bị người ta nhét hạt dưa hoặc là kẹo vào trong túi.
Nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng rất là dễ hiểu thôi, tuy rằng Tiền Vũ mở một nhà máy tư nhân, nhưng cô ấy lại không chịu nổi cái tư duy xa xưa của mọi người còn truyền lại cho tới tận bây giờ.
Người ta thường nói, người lao động tự do tự mở và điều hành một nhà máy không khác gì những người lao động tự do bày sạp bán trên đường phố cả. Trước đây còn khiến cho người ta cảm thấy khinh bỉ, sau này ít nhiều gì cũng thêm chữ “nhà máy” vô, nghe có vẻ vẻ vang hơn là làm tự do bày sạp như bọn họ vẫn nói.
Mặc dù cũng có một hai người vẫn lẩm bẩm vì sao Tiền Vũ ly hôn còn phải mang theo con gái đi làm gì, nhưng đa số mọi người vẫn tỏ vẻ cung kính với Tiền Vũ, lại còn mang theo chút nịnh bợ.
Nhìn thấy Tiền Vũ trở về, Bạch Quế Phân lập tức ra nghênh đón, trên mặt đều viết rõ hai chữ “nịnh nọt”: “Em gái cả về rồi sao? Bên ngoài lạnh lắm, mau tới đây hơ lửa cho ấm đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây