“Chị Bạch à, việc của tôi bên này không biết có làm phiền hà gì đến chị hay không?”
“Mùa đông này có thể là tôi sẽ không đi về phía nam được, nếu ở bên đó chị mà có phụ kiện hay mẫu mã quần áo mới gì thì chị có thể gửi cho tôi một số ít mẫu xem như thế nào, còn cả bên Dương Thành gần Cảng đảo nữa, nếu chị kiếm được báo hay những cuốn tạp chí ở trên Cảng đảo thì hãy giúp tôi gửi qua đây một ít luôn nhé.”
“Chuyện tiền bạc thì không thành vấn đề rồi, lần này tôi sẽ thanh toán cho chị và đưa thêm hai trăm đồng nữa, nếu còn không đủ thì tôi sẽ cộng thêm vào đợt sau.”
Hai trăm khẳng định là nhiều rồi, có điều là hiện tại cô thật sự không có thời gian rảnh rỗi, thời tiết lại trở lạnh, nếu như để Đinh Kiệt một mình đi canh chừng để lấy chút hàng mẫu, tính ra cũng không có lợi lộc gì.
Tiếng cười sảng khoái của Bạch Bình truyền qua điện thoại: “Đây là chuyện nhỏ thôi mà, cô cứ yên tâm, khi tôi đi coi mẫu, nếu gặp phải kiểu dáng nào vừa mắt thì sẽ gửi qua cho cô liền. Tiểu Tiền à, tôi thấy cô là người có chí hướng, sớm muộn gì cũng sẽ phát tài ngay thôi, đến lúc đó đừng quên bà chị già này nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây